|
七哀诗其二 王粲 qī āi shī qí èr 西京乱无象,豺虎方遘患。 xī jīng luàn wú xiàng , chái hǔ fāng gòu huàn 。 复弃中国去,委身适荆蛮。 fù qì zhōng guó qù , wěi shēn shì jīng mán 。 亲戚对我悲,朋友相追攀。 qī qì duì wǒ bēi , péng yǒu xiāng zhuī pān 。 出门无所见,白骨蔽平原。 chū mén wú suǒ jiàn , bái gǔ bì píng yuán 。 路有饥妇人,抱子弃草间。 lù yǒu jī fù rén , bào zǐ qì cǎo jiān 。 顾闻号泣声,挥涕独不还。 gù wén hào qì shēng , huī tì dú bù huán 。 未知身死处,岂复论生涯。 wèi zhī shēn sǐ chǔ , qǐ fù lún shēng yá ? |
